Đừng...


Xin đừng nói chữ nhớ nhung
Ảnh hình chôn dấu dưới thung lâu rồi
Bây giờ cỏ đã xanh đồi
Có chăng cổ mộ đắp bồi thời gian

Xin đừng cất giọng thở than
Âm thanh xưa ấy loãng tan theo dòng
Mây trời bóng nắng về không
Có chăng gió nhếch khoé môi cười thầm

Xin đừng giả tiếng tri âm
Đầu môi trót lưỡi lạc lầm bao phen
Giờ đây cửa đã cài then
Có chăng tượng đá chong đèn đêm thâu

Xin đừng nhớ đến mộng đầu
Trước sau hương cũng vương màu đổi thay
Giờ đây cảnh cũ lạc bầy
Có chăng dĩ vãng còn ngày đi hoang

Xin đừng nghĩ tưởng ngổn ngang
Trăm ngàn miếng ghép mơ màng vừa nhau
Mái hiên giờ đã khuyết lầu
Có chăng mảnh vỡ trơ cùng gió sương

Xin đừng hy vọng chung đường
Tay trong tay ấy còn vương lại gì
Khoảng không năm ngón suy vi
Có chăng để mở hoài nghi đỡ sầu

Xin đừng ước hẹn ngày ngâu
Tái hồi sử lịch cho lòng thêm đau
Có chăng duyên cũ mộng đầu
Trào dâng thi hứng buông câu diễm kiều

Xin đừng nhắc đến tình yêu
Trái tim đã khép bên chiều phai phôi
Bây giờ tôi chẳng còn tôi
Còn chăng ai đó quên rơi nỗi niềm...
(10/9/12)

CÁC BÀI VIẾT CÙNG CHỦ ĐỀ
NHẬN XÉT CỦA BẠN VỀ BÀI VIẾT
Comments
0 Comments

Không có nhận xét nào:

Lời thưa... Đóng lại Cảm ơn bạn đã đọc bài viết:
- Có ý kiến gì xin để lại lời bình chia sẻ.
- Viết bằng tiếng Việt có dấu để dễ đọc hơn.
- Nếu không đăng nhập blog, vui lòng ghi tên thật để tiện trao đổi.
Xin chào và chúc sức khỏe!

Feeds

Bài viết Nhận xét Online

Bạn ơi, cùng thở với tôi nhé...

Bài viết mới nhất

Bài viết ngẫu nhiên

Bình luận mới nhất