Thư gửi hoa nhài (14)

Hoa nhài ơi!

20 tháng 10 - không một lời nhắn, không một câu chúc, không một dòng tin, không một đoá hoa, không một nụ cười, không một thanh âm, không một ký tự... Một ngày lễ của em mà anh lại không em...

20 tháng 10 quá khứ... 20 tháng 10 hiện tại... 20 tháng 10 tương lai.... Dòng chảy bất tận của thời gian cuốn xoáy tất cả những gì xấu nhất lẫn đẹp nhất, thật nhất và ảo nhất về "lỗ đen" không cùng của quên lãng... Một ngày lễ của em mà em lại không anh...


Em yêu!

Đủ lâu về thời gian giữa hai lá thư gửi em và đủ xa về không gian giữa hai người nhung nhớ... Anh đã từng không biết em là ai, và hôm nay, anh cũng không còn biết anh là ai nữa rồi....

Thời gian và không gian vắng em và xa em là thời gian và không gian tích tụ tại một điểm... Một điểm chết trong tâm thức của mỗi người, phóng chiếu vào thực tại khách quan.... Anh đã từng không biết anh là ai, và hôm nay, anh cũng chẳng biết anh có được những gì...

Thực tại khách quan vốn chưa từng thay đổi, dẫu là biến dịch trong vĩnh cửu thường hằng, nhưng đêm và ngày, cùng những tích tắc của nhịp đập con tim, thì chưa từng biến dịch trong nỗi nhớ, trong tình yêu, và trong bàn tay lần mò tìm nhau khi trời trở gió... 

Em có lạnh không??


Hoa nhài ơi!

Cánh đồng tâm thức trong mỗi người luôn mở rộng, dẫu người ta cố ý hay vô tình, khép vào hay mở ra. Theo thời gian, những hạt giống của sắc cảnh thanh âm vẫn không ngừng được gieo xuống. Có những sắc cảnh sẽ bừng nở ngay lập tức, có những thanh âm ấp ủ đến vài năm mới bùng vỡ, và cũng có những hạt giống mãi mãi chẳng thể trưởng thành...

Có những hạt giống đang trên đà nở hoa thì đột nhiên những nhát cuốc vô tình làm nứt bể. Có những hạt giống lại rất cần những luống cày làm tơi xốp thì lại bị chèn nén quá chặt. Có những hạt giống cần thông thoáng thì lại bị lụt úng bởi trận mưa ngoại cảnh và có cả những hạt giống cần tưới tẩm thì lại rơi vào vùng xoáy của khô hạn hanh hao...

Người ta đã từng tìm rất nhiều cách để quên đi một người, có thể bằng cách xoá bỏ mọi kỷ niệm đã từng có, có thể dùng hết tâm trí để tập trung vào việc khác hoặc đối tượng khác, và cũng có thể cố nhớ thật nhiều, thật mãnh liệt chỉ để mong được quên đi...

Bàn tay em có đủ ấm trong lúc trời đang chạm ngõ mùa đông??


Hoa nhài thân yêu!

Trong lúc anh đang ngồi đây, viết những dòng chữ này, thì ở ngoài kia, trong Nam lẫn ngoài Bắc, đồng bào ta đang giành giật từng sự sống để tồn tại. Bão lũ, pháo hoa nổ, nhà cửa tan hoang, người chết, cây đổ,  súc vật trôi, tài sản tứ tán... Thiên tai lẫn nhân tai liên tục ra những cảnh báo, những chỉ dấu về sự sống mong manh. Hôm nay là hôm nay, không phải là hôm qua, càng chẳng phải là ngày mai.

Trong lúc em đang ngồi đọc những dòng chữ này, xúc cảm trôi theo từng con chữ, thì chiếc đồng hồ đầu giường vẫn đang tích tắc chạy, trái đất vẫn quay quanh mặt trời, đêm hay ngày vẫn theo sát na đua cùng ánh sáng. Quá khứ đang tràn lên hiện tại, và hiện tại thì bám víu tương lai. Không ai biết chắc điều gì sẽ đến, mà tệ hơn, cũng chẳng ai biết điều gì đang qua.

Đôi khi cứ ngỡ hạt giống đó sẽ đâm chồi, và chúng mình cùng ngồi chờ đợi. Có biết đâu trong lòng đất, hạt giống đó đang cười đểu cả hai, bởi chúng đã chết từ khi nào chẳng ai biết. Đôi khi cứ ngỡ hạt giống đó đã chết, và chúng mình thì thờ ơ quay đi. Có biết đâu khi nắng trưa oi ả, chính ta lại nằm dưới gốc cây của hạt giống đó, tận hưởng bóng mát hiền hoà.

Nhớ mặc kín khi gió đông về, và cài chặt cửa khi cơn mưa khuya ghé nhà, em nhé!


Hoa nhài à!

Anh ổn. Tinh thần tốt. Sức khoẻ đủ. Làm việc bình thường. Nụ cười vẫn đi về trên môi và đôi mắt vẫn thanh tân trước những điều mới lạ. 

Em ổn? Tinh thần tốt? Sức khoẻ đủ? Học hành bình thường? Nụ cười vẫn đi về trên môi? Và đôi mắt vẫn thanh tân trước những điều mới lạ?

Ổn là gì?
Tốt là gì?
Đủ là gì?
Bình thường là gì?
Nụ cười là gì?
Thanh tân là gì?

Anh không biết nữa... 
Hy vọng một ngày nào đó, em sẽ giúp anh hiểu thêm về chúng.

(20/10/13)

Thư gửi hoa nhài 
(1) - (2) - (3) - (4) - (5) - (6) - (7) - (8) - (9) - (10) - (11) - (12) - (13)
CÁC BÀI VIẾT CÙNG CHỦ ĐỀ
NHẬN XÉT CỦA BẠN VỀ BÀI VIẾT
Comments
0 Comments

Không có nhận xét nào:

Lời thưa... Đóng lại Cảm ơn bạn đã đọc bài viết:
- Có ý kiến gì xin để lại lời bình chia sẻ.
- Viết bằng tiếng Việt có dấu để dễ đọc hơn.
- Nếu không đăng nhập blog, vui lòng ghi tên thật để tiện trao đổi.
Xin chào và chúc sức khỏe!

Feeds

Bài viết Nhận xét Online

Bạn ơi, cùng thở với tôi nhé...

Bài viết mới nhất

Bài viết ngẫu nhiên

Bình luận mới nhất