Tự vấn



Ngước hỏi linh đài ngày tuổi mộng
Diêm đình còn chỗ để nương không?
Trần ai mỏi lắm đôi chân nhỏ
Lối hẹp chênh vênh rợn kiếp người...

Miệng cười mắt ướm đôi dòng lệ
Nghẹn ở khóe sầu cổ cay cay
Muốn được trào lên thành tiếng nấc
Cho đôi cánh mỏng thoát tù đày

Ai mang duyên nợ thuở ba sinh
Gồng gánh trên vai nghiệp hữu hình?
Để nay vương bẫy buồn giăng mắc
Cuốn xoáy thân tàn giữa điêu linh...
...
Ngước hỏi mưa rơi đêm quạnh hiu
Nước ở trời cao mạnh cỡ nào?
Có về lối ấy ta theo với
Hội nhập suối nguồn lánh xôn xao...

Đăm đăm hướng ngắm từ vô thuỷ
Nằng nặng nét ngài đến vô chung
Muốn được vẫy vùng như cánh hạc
Vượt qua khoảng trống chốn sâu thung

Ai đem thân khách đặt giữa đời
Lắm lối tồn sinh phải trở trăn?
Ngã ba ngã bảy bơ vơ quá
Độc bộ riêng mình thêm lăn tăn...
...
Ngước hỏi bóng người đang lặng thinh
Cặm cụi điều chi với ảnh hình?
Rối ren có là do Hóa cuộc
Hay do thân ấy thích điêu linh?

Bóng cười nhếch mép hỏi làm chi
Đường phẳng thì vui cái nỗi gì?!
Trần hồng không rối không đáng sống
Lối không độc bước chẳng đáng đi!!
...
(9/9/12)

 
CÁC BÀI VIẾT CÙNG CHỦ ĐỀ
NHẬN XÉT CỦA BẠN VỀ BÀI VIẾT
Comments
0 Comments

Không có nhận xét nào:

Lời thưa... Đóng lại Cảm ơn bạn đã đọc bài viết:
- Có ý kiến gì xin để lại lời bình chia sẻ.
- Viết bằng tiếng Việt có dấu để dễ đọc hơn.
- Nếu không đăng nhập blog, vui lòng ghi tên thật để tiện trao đổi.
Xin chào và chúc sức khỏe!

Feeds

Bài viết Nhận xét Online

Bạn ơi, cùng thở với tôi nhé...

Bài viết mới nhất

Bài viết ngẫu nhiên

Bình luận mới nhất