Nhoi nhói...một cái tên..


Ngồi đây nhìn mưa rơi
Lắng nghe con tim nhoi nhói
Cái nhói chẳng bởi đau
Cái nhói vô hình... chênh vênh một tên gọi...

Có những cái tên nghe kêu như chuông đồng trống lớn
Có những cái tên nghe khô như sỏi đá chạm nhau
Có những cái tên nghe dịu dàng quá đỗi
Có những cái tên nghe nhức óc đinh tai...

Cái nhoi nhói trong tim hôm nay thật lạ
Nó vô hình đến mức chưa đặt nổi một tên riêng
Cái nhoi nhói trong tim hôm nay thổn thức
Mọi ngôn từ không thể bám víu để thành câu...

Mưa vẫn rơi ngoài hiên nhà đằng đẵng
Vẫn mình ta im tiếng nghe vọng lại từ phương xa
Cái nhoi nhói của âm thanh rung rinh trong sâu thẳm
Vẫn chưa thể cất lời... để tạm gọi một cái tên...

Cái nhoi nhói không tên trồi lên trong đêm vắng
Cái nhoi nhói không tên thức giấc lúc bình minh
Cái nhoi nhói không tên làm chùn chân thao thức
Cái nhoi nhói không tên... để mình ta lặng lẽ cười...

Chưa ai biết ngày mai con đường nào sẽ dẫn lối
Chưa ai biết ngày mai thuyền sẽ lạc bến phương nao
Chỉ biết một điều...hôm nay con tim ta nhoi nhói
Cái nhoi nhói vô hình... chưa thể tạm gọi một cái tên...
 

Lặng im...mỉm cười... lắng nghe ... cái nhoi nhói dịu dàng của con tim đang thất lạc...
Gửi đến con tim nhỏ bé đang chênh vênh của tôi
(11/9/11)
CÁC BÀI VIẾT CÙNG CHỦ ĐỀ
NHẬN XÉT CỦA BẠN VỀ BÀI VIẾT
Comments
0 Comments

Không có nhận xét nào:

Lời thưa... Đóng lại Cảm ơn bạn đã đọc bài viết:
- Có ý kiến gì xin để lại lời bình chia sẻ.
- Viết bằng tiếng Việt có dấu để dễ đọc hơn.
- Nếu không đăng nhập blog, vui lòng ghi tên thật để tiện trao đổi.
Xin chào và chúc sức khỏe!

Feeds

Bài viết Nhận xét Online

Bạn ơi, cùng thở với tôi nhé...

Bài viết mới nhất

Bài viết ngẫu nhiên

Bình luận mới nhất