Kỷ niệm



Đã lâu không nghe Phạm Duy, vô tình click ngay bài hát khá thú vị... Tự nhiên thấy nhớ...



Nhớ một thời...
dưới trăng mười rằm đủng đỉnh...
trải chiếu ra sân chơi đùa...
ăn sắn luộc với khoai lang...
đúng là có mẹ tôi ngồi khâu áo...
đúng là có bố tôi ngồi đọc báo...
đúng là phố xá vắng đìu hiu...



Nhớ một thời...
dưới nắng hè chói rọi...
đi giữa cung đường quê...
có bụi tre xanh xanh...
có hương lúa thơm nồng...
có đàn trâu nằm ngơi nghỉ...
có bầy nghé lẽo đẽo theo...


Nhớ một thời...
tuổi thơ xách cặp đến trường...
đi giữa con đường làng...
hai bờ sông lặng lẽ...
tiếng cô giáo vang rền...
tiếng trẻ em ê a....


Tuổi niên thiếu đã xa...
khoảnh khắc ấu thơ đã mất...
ai còn nghe hương lúa?...
ai còn nhìn khóm tre?...
ai còn ê a câu chữ?...
ai còn cười giòn tan?...


Kỷ niệm xa rồi...
rạng rỡ như tia nắng ban mai...
lung linh như sương sớm đầu cành...
thời gian sao quá mong manh...?
mơ chi làm thi sỹ.... ?
mơ gì triệu phú doanh nhân...?


Kỷ niệm của ông...
Ký ức của tôi...
Rồi tất cả sẽ mờ dần theo dòng chảy của thời gian nghiệt ngã...
Rồi tất cả sẽ nhạt phai theo năm tháng bộn bề...


Nghe bài hát... Nhớ tuổi thơ... Nghe giọng ca... Nhớ kỷ niệm...
Nghe hư vô... Nhớ chính mình... Nghe tĩnh lặng... Nhớ hôm nay...


"Cho đi lại từ đầu"...
Tôi nhớ cái khoảnh khắc "từ đầu"...
Bất kỳ cái gì "từ đầu" đều đáng nhớ...
Nhưng ai có thể "cho đi lại từ đầu"?...
Thôi đành...


"Chưa đi vội về sau"...
Tôi tò mò muốn thấy cái "về sau"...
Bất kỳ cái gì "về sau" đều chán ngắt...
Nhưng ai có thể "chưa đi vội về sau"?...
Thôi đành...


"Từ đầu"... Nhớ... Vỗ về như một kỷ niệm đẹp...
"Về sau"... Chán... Vỗ về sẽ thành ký ức đẹp ngày mai...

(30/4/12)

Kỷ niệm (Phạm Duy)

Cho tôi lại ngày nào
Trăng lên bằng ngọn cau
Me tôi ngồi khâu áo bên cây đèn dầu hao
Cha tôi ngồi xem báo; Phố xá vắng hiu hiu
Trong đêm mùa khô ráo tôi nghe tiếng còi tàu

Cho tôi lại chiều hè, tôi đi giữa đường quê
Hai bên là hương lúa, xa xa là ngọn tre
Thấp thoáng vài con nghé,
Tiếng nước dưới chân đê
Tôi mê trời mây tía không nghe mẹ gọi về

Cho tôi lại nhà trường, bao nhiêu là người thương
Không ai thù ai oán, ai cũng bảo tôi ngoan
Tôi yêu thầy tôi lắm, nhớ tiếng nói vang vang
Tôi theo tà áo trắng, cô em bạn cùng đường

Cho tôi lại một mùa mưa rơi buồn ngoại ô
Đêm đêm đèn trong ngõ soi sáng mảnh tim khô
Tôi mơ thành triệu phú cứu vớt gái bơ vơ
Tôi mơ thành thi sĩ đem thơ dệt mộng hờ

Cho tôi lại còn nhiều cho tôi lại tình yêu
Tôi không đòi khôn khéo, tôi không đòi bao nhiêu
Cho tôi lòng non yếu dễ khóc dễ tin theo
Cho tôi thời niên thiếu cho tôi lại ngày đầu

Cho đi lại từ đầu chưa đi vội về sau
Xin đi từ thơ ấu đi vui và bên nhau
Trong tim thì sôi máu khóe mắt có trăng sao
Bông hoa cài trên áo, trên môi một nguyện cầu

Cho đi lại từ đầu chưa đi vội về sau
Cho đi lại từ đầu chưa đi vội về sau
CÁC BÀI VIẾT CÙNG CHỦ ĐỀ
NHẬN XÉT CỦA BẠN VỀ BÀI VIẾT
Comments
0 Comments

Không có nhận xét nào:

Lời thưa... Đóng lại Cảm ơn bạn đã đọc bài viết:
- Có ý kiến gì xin để lại lời bình chia sẻ.
- Viết bằng tiếng Việt có dấu để dễ đọc hơn.
- Nếu không đăng nhập blog, vui lòng ghi tên thật để tiện trao đổi.
Xin chào và chúc sức khỏe!

Feeds

Bài viết Nhận xét Online

Bạn ơi, cùng thở với tôi nhé...

Bài viết mới nhất

Bài viết ngẫu nhiên

Bình luận mới nhất