Cát bụi...


Đang ngồi thả hồn cùng cơn mưa chiều bảng lảng, bất chợt vang vọng đâu đây  "trở về cát bụi" qua giọng ca Chế Linh... một bài hát mà tôi đã được nghe cách đây phải đến hơn 10 năm... và mỗi lần nghe là mỗi lần thấy mới...

Ừ thì đời ai cũng một lần phải chết... cái chết chẳng phân biệt người giàu sang cũng như người nghèo khó, chẳng phân biệt quan chức hay thảo dân, chẳng phân biệt hữu danh hay vô danh, chẳng phân biệt người có tên nhưng chưa có tuổi hay người có tuổi mà chẳng có tên... sao tự nhiên trên đời này lại có một cánh cửa bình đẳng và tuyệt đối đến thế chứ nhỉ?!

Ừ thì đời ai cũng một lần phải chết...
cái chết chẳng cho ta mang theo bất kỳ một tài sản nào cả, dù lầu vàng gác tía hay mái tranh rách lá đơn sơ, dù tiền nhiều như nước hay cơm trắng độn ngô khoai, dù quần áo xa hoa hay rách rưới nghèo nàn... sao tự nhiên trên đời này lại có một thứ có thể lột sạch của chúng ta một cách rõ ràng và dứt khoát đến thế chứ nhỉ?!

Ừ thì đời ai cũng một lần phải chết... kẻ đào hoa hay người ở giá, kẻ phản bội hay khách chung tình, niềm vui hay nỗi buồn, hạnh phúc hay khổ đau, yêu thương hay ghét bỏ... khi cái chết đến, tất cả chỉ như nước trôi qua cầu, như áng mây tụ tán phiêu linh... có gì bình đẳng và tuyệt đối hơn cái chết, có gì rõ ràng và dứt khoát hơn cái chết??!

Cát bụi... Khó có thể định hình được khởi điểm trước khi ta cất tiếng khóc chào đời cũng như điểm đến sau khi nhắm mắt xuôi tay... thôi thì tạm đặt cho sự bí ẩn diệu kỳ đó hai từ "cát bụi" vậy...

Cát bụi... Chỉ là những hạt cát nhỏ bé đơn sơ, chỉ là những đám bụi nhẹ trôi cùng gió... vậy mà kết hợp với nhau thì tạo ra nhà cửa, tạo ra đất đá, tạo ra núi non, tạo ra vạn vật...

Cát bụi... Trong dòng chảy tương sinh tương khắc liên miên bất tận... Khi thì thành... Khi thì trụ... Khi thì hoại... Khi thì không... vậy mà đời có nhiều trò để ngẫm nghĩ, để tư duy, để ba hoa mồm mép, để vật vã đớn đau, để sướng vui mê mệt...


Trong dòng xoáy của hàng triệu hạt tinh vân đó... có khi ta là cây cỏ vô tri, có khi ta là chim muông hữu tình, có khi ta là gái, có lúc ta là trai, có khi ta là em bé, có lúc lại là cụ già...đổi thay như đám mây tan hợp...

Trong dòng xoáy của hàng triệu hạt tinh vân đó... có khi ta vui, có lúc ta buồn, có khi hiên ngang ở đỉnh cao danh vọng, có lúc lầm lũi dưới đáy tuyệt vọng, có lúc lên voi, có khi xuống chó... lênh đênh như thuyền không lái...

Trong dòng xoáy của hàng triệu hạt tinh vân đó... đôi lần tự hỏi "đi đâu, về đâu"... đôi khi "mặc kệ muốn tới đâu thì tới"... đôi khi trằn trọc "ta là ai giữa cuộc đời"... đôi lần chép miệng "là ai mà chẳng được, như nhau cả thôi"...
Ừ thì đời ai cũng một lần phải chết...
... nên tự biết mình hay lầm lũi vong thân?
... nên sống trong vui tươi hay khép mình trong buồn bã?
... nên sống trong yêu thương hay dằn vặt trong hận thù?

Mưa đã tạnh... Nước chảy thành dòng... Dưới ánh nắng mặt trời, dòng nước sẽ bốc hơi... Hơi tạo thành mây... Mây đủ nặng thì sẽ thành mưa... Mưa hết lại tạnh... Nước lại thành dòng... Đâu là đầu và đâu là cuối?
Thay vì quan tâm đầu - cuối
tôi rất muốn xem chặng giữa
ta đã làm gì cho nhau...??

 

(26/4/12)


TRỞ VỀ CÁT BỤI
Sáng tác: Minh Kỳ

Sống trên đời này người giàu sang cũng như người nghèo khó
Trời đã ban cho ta cám ơn trời cuộc sống hôm nay
Mai kia chết rồi trở về cát bụi thì cũng như nhau
Nào ai biết trước số phận ngày sau ông trời sẽ trao

Này nhà lớn lầu vàng son
Này lợi danh chức quyền cao sang
Có nghĩa gì đâu sao chắc bền lâu
Như nước trôi qua cầu

Này lời hứa lời thủy chung
Này tình yêu chót lưỡi đầu môi
Cũng thế mà thôi sẽ mất ngày mai
Như áng mây cuối trời

Sống trên đời này tựa phù du có đây lại rồi mất
Cuộc sống mong manh xin nhắc ai đừng đổi trắng thay đen
Này người sang giàu đừng vì tham tiền phụ nghĩa anh em
Người ơi xin nhớ cát bụi là ta mai này chóng qua
.............

Người nhớ cho ta là cát bụi, trở về cát bụi
Xin người nhớ cho
Người nhớ cho ta là cát bụi, trở về cát bụi
Xin người nhớ cho...
CÁC BÀI VIẾT CÙNG CHỦ ĐỀ
NHẬN XÉT CỦA BẠN VỀ BÀI VIẾT
Comments
0 Comments

Không có nhận xét nào:

Lời thưa... Đóng lại Cảm ơn bạn đã đọc bài viết:
- Có ý kiến gì xin để lại lời bình chia sẻ.
- Viết bằng tiếng Việt có dấu để dễ đọc hơn.
- Nếu không đăng nhập blog, vui lòng ghi tên thật để tiện trao đổi.
Xin chào và chúc sức khỏe!

Feeds

Bài viết Nhận xét Online

Bạn ơi, cùng thở với tôi nhé...

Bài viết mới nhất

Bài viết ngẫu nhiên

Bình luận mới nhất