Đi tìm và ... đã thấy! (phần 2)


7. Thế là mình đã nhận ra khuôn mặt thật nàng giai nhân kiều diễm của mình….Mình đang nằm cạnh một bộ xương…không thể nhầm được…đúng…chính xác nàng là một bộ xương. Mình không dám nhìn nàng nữa (có lẽ thất vọng quá chăng?!)…mình bắt đầu quay sang nhìn mình…và khủng khiếp quá…mình cũng là…một bộ xương...

Ôi… tài tử đang nằm cạnh giai nhân trở thành hai bộ xương đang quấn quýt với nhau…các khúc xương trong hai cơ thể giai nhân và tài tử mỗi lần cử động với nhau cứ kêu lên răng rắc…như muốn rơi rụng trở về…với cát bụi…vô tình…hắt hiu….và lạnh lẽo…

8. Khi nhìn thấy cảnh đó, tài tử không còn tin vào đôi mắt của chính mình nữa. Mình phải dụi mắt cả nghìn lần, uống hết vài chục bình trà, đem tất cả những lọ thuốc như Rohto…hay gì gì đó…tra vào để xem có phải mình vừa gặp cơn ác mộng không…nhưng đáng tiếc…tất cả những cảnh tượng đó hoàn toàn là thật…. giai nhân của ta…không…chính xác là có một bộ xương đang nằm trèo queo bên cạnh mình…. vẫn còn ngái ngủ với giấc mộng mà chỉ có bộ xương đó mới biết…Còn mình…chạy vào soi gương…trong tấm gương cũng từ từ hiện ra một bộ xương nguyên bản…

…Ôi…tài tử đây sao….ôi vẻ nam tính, hòa hoa, phong nhã… và đôi mắt nhìn “thấu” trời xanh bây giờ… chỉ còn trơ trơ hai cái hốc mắt sâu hoăm hoắm… Bộ râu của mình đâu rồi?? (mình hét lên như thế, các bạn đừng cười, đàn ông mà không có râu thì vứt…). Bộ râu đã tạo nên phong cách lãng tử làm say mê bao cô gái đâu rồi? Nụ cười sảng khoái…và tất cả những gì được coi là thanh tú, là vũ khí khiến bao cô phải ôm mộng tan biến đi đâu hết rồi…Ôi…cái còn lại của tài tử chỉ là một cái đầu lâu rỗng tuếch, hai hàm răng nhe ra với hai hốc mắt thăm thẳm như vực sâu không đáy…

9. Mình khủng hoảng, mình shock nặng, mình vùng chạy ra căn nhà ma quái, nơi đã từng dệt biết bao mộng đẹp giữa tài tử và giai nhân…để lang thang đi mãi…đi mãi…đi thật nhanh, đi không dám ngoái lại nhìn…đi như là chạy và chạy cũng như là đi (nói chung khoảnh khắc lúc đó rất ly kỳ bi đát đến nỗi mình không thể nhớ là chạy hay là đi để diễn đạt cho rõ được…). Mình vừa đi, vừa chạy…miệng vẫn lẩm bẩm những câu không rõ nghĩa…Ôi giai nhân…ôi tài tử…ôi người đẹp của ta…ôi thân thể hình hài của ta…

10. Lặng lẽ trong đêm dài cô liêu hiu quạnh…chỉ một mình mình giữa con đường đêm vắng mùa thu…trời bắt đầu mưa những hạt mưa cuối mùa, những chiếc lá vàng rơi lả tả…những cành cây khô trơ trọi lá nhìn mình như muốn tìm sự đồng cảm nơi mình hoặc cũng có thể chính mình cũng đang tìm kiếm sự đồng cảm từ nó…

Mình bắt đầu vùng chạy…mình sợ đêm dài, mình sợ những cây khô, mình sợ những chiếc lá vàng rơi xuống, mình sợ những cơn gió đang rít lên từng hồi, mình sợ sự vô nghĩa của những cơn mưa cuối mùa…mình sợ giai nhân và mình sợ cả chính mình…

11. Mình cứ đi như thế…đi cho đến khi đôi chân không thể nhấc lên khỏi mặt đất nữa thì mình chuyển sang bò…Mình cứ bò mãi như thế…bò cho đến khi đầu gối của mình chai sạn ra thành lớp nhựa đường…Mình nằm bẹp xuống mặt đường…

… Ở trên cao, ánh trăng thu treo lơ lửng cũng đang nhìn mình. Ngước đôi mắt mệt mỏi nhìn ánh trăng khuya, lúc này, mình mới chợt nhớ ra rằng ánh trăng kia đã dõi theo mình từ lúc mình vùng chạy ra khỏi căn nhà ma quái cho đến khi mình nằm bẹp dí xuống mặt đường…Ánh trăng vẫn nhìn mình trong cái nhìn lặng lẽ và giờ này đôi mắt đờ đẫn của mình cũng đang nhìn ánh trăng trong…bất động…

12. Đang bất động nhìn ánh trăng khi đôi mắt không còn đủ sức để có thể chuyển tải bất kỳ cảm xúc nào được nữa, đang bất động nằm bẹp xuống mặt đường như tàu lá chuối vì không còn đủ sức để cất bước chân ra đi hay bỏ chạy được nữa…thì bắt đầu mình nhìn thấy…hình như ánh trăng đang nói… hoặc cũng có thể là mình nhìn thấy điều gì khác... mà trong lúc hấp hối mình không đủ sức để nhận ra chăng…?

(Tài tử nhìn thấy gì khi khoảnh khắc giữa sự sống và cái chết đang cận kề…Ánh trăng sẽ nói với anh ta điều gì?...Trong hơi thở thoi thóp với một trái tim đã gần như ngừng đập …thì điều gì sẽ xuất hiện trong cái thấy của chàng tài tử…? các bạn tiếp tục dự đoán để... hồi sau sẽ rõ nhé!)
CÁC BÀI VIẾT CÙNG CHỦ ĐỀ
NHẬN XÉT CỦA BẠN VỀ BÀI VIẾT
Comments
0 Comments

Không có nhận xét nào:

Lời thưa... Đóng lại Cảm ơn bạn đã đọc bài viết:
- Có ý kiến gì xin để lại lời bình chia sẻ.
- Viết bằng tiếng Việt có dấu để dễ đọc hơn.
- Nếu không đăng nhập blog, vui lòng ghi tên thật để tiện trao đổi.
Xin chào và chúc sức khỏe!

Feeds

Bài viết Nhận xét Online

Bạn ơi, cùng thở với tôi nhé...

Bài viết mới nhất

Bài viết ngẫu nhiên

Bình luận mới nhất