Chờ...


Phất phơ cành liễu rủ ven sông
Tiếng nhạc ầu ơ vẳng giữa đồng
Thành thị xôn xao nao nao vắng
Người buồn giữa phố, phố như không

Lang thang chân bước dấu mông lung
Sáo trúc mù khơi gợi sâu thung
Núi cao gió vọng miền quạnh quẽ
Người buồn trên đỉnh, đỉnh thêm chùng
...
Vực ở núi cao vực không đáy
Buồn giữa thị thành buồn hăng say
Mưa chiều lay lắt chờ bão tố
Sầu đến tận cùng mới ngất ngây
...

Ta vẫn đang chờ một nỗi buồn đích thực.
Nỗi buồn nhăng nhít không đầu không đuôi, vớ va vớ vẩn chưa đủ để gãi ngứa.
(6/7/12)
CÁC BÀI VIẾT CÙNG CHỦ ĐỀ
NHẬN XÉT CỦA BẠN VỀ BÀI VIẾT
Comments
0 Comments

Không có nhận xét nào:

Lời thưa... Đóng lại Cảm ơn bạn đã đọc bài viết:
- Có ý kiến gì xin để lại lời bình chia sẻ.
- Viết bằng tiếng Việt có dấu để dễ đọc hơn.
- Nếu không đăng nhập blog, vui lòng ghi tên thật để tiện trao đổi.
Xin chào và chúc sức khỏe!

Feeds

Bài viết Nhận xét Online

Bạn ơi, cùng thở với tôi nhé...

Bài viết mới nhất

Bài viết ngẫu nhiên

Bình luận mới nhất