Bảo bình?

Buồn buồn, tò mò xem vận mệnh thứ hai đầu tuần của mình là gì, gặp đúng lời phán: "Sương mù đã tan đi, tầm mắt Bảo Bình được mở rộng. Qua một giấc mơ dài, đây là lúc để bạn tỉnh giấc và hành động. Hãy sử dụng những kiến thức bạn có được để đưa vào thực tế"... Một lời phán thật ý vị...

Trời vốn sáng trong, vì sương mù che khuất mà lầm tưởng tối trời... Mắt vốn mở rộng, do cản tầm nhìn mà chẳng thấy được xa... Thần Tú cùng Huệ Năng, tiệm tu cùng đốn ngộ... cả hai bổ khuyết nhau mà xoay chuyển bánh xe chính pháp... cả hai nương tựa nhau để vén áng mây mù...

Dấu hiệu nào chứng minh ta đã tỉnh? điều gì nhắc nhở ta đang mơ?... Trong khi mơ mà biết đang mơ thì có còn là mơ?... Trong khi tỉnh mà ngồi nhớ đến giấc mơ đã qua thì phỏng có ích gì?!

Kiến thức ra đời từ đâu nếu không xuất phát từ thực tế? Kiến thức là thực tế của người lao động trí óc, là lý thuyết viển vông đối với kẻ lao động chân tay... "Sử dụng kiến thức vào thực tế" nghĩa là coi kiến thức và thực tế là hai đối tượng biệt lập nhau?... Đã biệt lập nhau sao có thể "ứng dụng" vào nhau? Đã trùng khít nhau sao lại có hai tên gọi khác nhau?...

Trăm năm của Lư Sinh chỉ gói gọn trong thời gian nồi kê chưa chín... Cánh bướm Trang Chu đập cánh giữa thực ảo hư hao... Ai dám nói thời gian nấu nồi kê là thực hay chính trăm năm của Lư Sinh mới là thực?... Ai dám đảm bảo Trang Chu đang mơ là bướm hay cánh bướm mới thực đang mộng mình là Trang Chu?...

Trang Tử đứng trên cầu nhìn đàn cá tung tăng dưới nước, buột miệng nói: "đàn cá kia mới hạnh phúc làm sao?"... Kẻ đứng bên cạnh hỏi: "Ông không phải là cá làm sao biết cá vui?"... Trang Tử hỏi lại: "Ông không phải là tôi, làm sao ông biết tôi không biết?!"...

Có một anh chàng muốn nịnh ông chủ, thấy con gà đang đứng một chân, nhanh miệng báo với ông chủ để mua vui. Ông chủ quay lại nhìn, thấy con gà đang đứng trên hai chân, bèn quay sang đánh cho anh chàng một trận... Con gà thực tế đứng một chân hay hai chân?...
Sáng trong cần đến mây mù để nhận biết, mây mù cần đến sáng trong để thể hiện.
Tìm cái này buông cái kia...có chắc làm được không?...

Tỉnh cần đến mơ để thấy mình đang tỉnh, mơ cần đến tỉnh để biết mình vừa mơ.
Chọn cái này bỏ cái kia... có chắc đang mơ hay đang tỉnh?..

Kiến thức là bản sao của thực tại...
Thực tại mâu thuẫn tại sao cứ o ép kiến thức không được mâu thuẫn...
Đúng là sự dở hơi của lý tính chỉnh chu...!

 
Ngân nga vài câu chơi chơi chào đầu tuần tí nào: 

Anh có hay chăng
Bậc tuyệt học vô vi thì nhàn đạo
Không lao đao trừ vọng, chẳng tha thiết cầu chân
Thực tánh của vô minh là tỉnh thức vĩnh hằng
Thân biến hiện đích thực là pháp thân miên viễn
...

(25/6/12)

CÁC BÀI VIẾT CÙNG CHỦ ĐỀ
NHẬN XÉT CỦA BẠN VỀ BÀI VIẾT
Comments
0 Comments

Không có nhận xét nào:

Lời thưa... Đóng lại Cảm ơn bạn đã đọc bài viết:
- Có ý kiến gì xin để lại lời bình chia sẻ.
- Viết bằng tiếng Việt có dấu để dễ đọc hơn.
- Nếu không đăng nhập blog, vui lòng ghi tên thật để tiện trao đổi.
Xin chào và chúc sức khỏe!

Feeds

Bài viết Nhận xét Online

Bạn ơi, cùng thở với tôi nhé...

Bài viết mới nhất

Bài viết ngẫu nhiên

Bình luận mới nhất