Hôm nay đây anh mời em thay anh lên tiếng
Qua thân xác này, dù đã có quá nhiều hư hao
Để cảm nhận, dù chỉ là vài câu từ chắp vá
Giữa sương khói phận người, giữa mông lung huyền hoặc
...
Lắng nghe em đi, thay vì anh mãi dùng lý trí
Qua ngả con tim, qua đôi mắt đượm buồn
Từ sâu trong em là niềm đau chôn giấu
Ngả đường nào rồi cũng mờ mịt như nhau
Sống thay em đi, dù chỉ là vài giây vài phút
Để thấy trong em là xúc cảm bủa vây
Quá khứ - Tương lai thay nhau giăng mắc
Mà thân thể này em chỉ là áng mây trôi
Anh hiểu em không, dù chỉ một lần đổi phận
Phận gái thuyền quyên mà bến đỗ mịt mờ
Anh thấy em không, con thuyền đang lạc bến
Mà gió đời đang liên tiếp đảo phiên
Anh yêu em không, dù chỉ là câu hỏi
Phận người hữu hạn mà tình ấy thì vô cùng
Anh thương em không, dù chỉ là kết nối
Giữa vô thường mà sợi tơ ấy vương vương
...
Hôm nay đây, anh sống thay cuộc đời người khác
Gọi là xa mà cũng thân thiết đến vô cùng
Tuy vác mang hai hình hài cách biệt
Mà nỗi buồn anh xin được gánh chung
Hôm nay đây, tình em anh lên tiếng
Để u sầu có cánh cửa mở phơi
Để con tim được một lần trỗi đập
Để nhộng kia hoá bướm đón mặt trời
Một vòng tay ôm nỗi buồn chưa kín
Thì nhiều vòng cho sầu dột tan ra
Một con tim chưa nói hết tình mình
Thì đốt phăng tim ấy để dung thông cùng pháp giới
Thấy gì không em, anh đang trần truồng hiện hữu
Không áo giáp che thân, không mặt nạ giấu mình
Không biên giới ngăn tình anh chật chội
Vũ trụ này, đâu đâu cũng hiện chữ... yêu em...!!
(11/10/203)
Không có nhận xét nào:
- Có ý kiến gì xin để lại lời bình chia sẻ.
- Viết bằng tiếng Việt có dấu để dễ đọc hơn.
- Nếu không đăng nhập blog, vui lòng ghi tên thật để tiện trao đổi.
Xin chào và chúc sức khỏe!