Nơi sâu thẳm lặng im


Anh đã không lặng im như đáng ra anh cần im lặng
Anh đã để lệ rơi như đáng ra cần sự kiêu hãnh đàn ông
Anh cố gắng, cố gắng níu giữ thời gian
Chỉ để quay về vẫy vùng cho những ngày xưa ấy
...
Anh đối diện với bóng đêm và bóng của chính mình
Để tự hỏi cõi lòng vì sao ra nỗi cho những ngày không em
Anh muốn ai cũng hay biết rằng
Đằng sau những lặng im như núi đá
Là sục sôi nỗi nhớ và tuôn trào những khát khao

Vì sao em ơi anh không thể níu lại
Thời gian chúng mình như hai mầm sống tinh khôi
Để khô hạn mùa hè đốt cháy dần những ký ức
Và anh thì cứ mỗi ngày một trống rỗng hơn
Anh còn gì, còn gì ngoài ấp ôm một kho tàng kỷ niệm

Vì sao em ơi anh không thể thôi cố chấp
Cho đổi thay và thích ứng giúp anh biết hài hòa
Tại sao và tại sao??
Lý trí và con tim đua nhau quằn mình trong đêm vắng
Trái tim này không lặng im ru anh vào bình yên rất dịu
Lý trí này không dìu anh đến bến bờ hạnh phúc trinh nguyên
Tại sao và tại sao??

Gió Lào rát da hay anh đây yếu đuối
Để không thể lặng im trước những thay đổi của thời gian
Để không thể mỉm cười nhìn vào ngày mai đầy tươi sáng
Khi anh vẫn ngồi đây và đối diện với chính mình
Có cần phải lặng im là nhẹ vơi tất cả?
Có cần phải nặng mi là mát mẻ thanh xuân?
Để anh và em sẽ biết được một ngày
Đổi thay không chỉ là nỗi đau yếu đuối của tâm hồn mong manh
Đổi thay còn là vì những cái mới cho chúng mình cùng... tái sinh!

(13/6/15)


Nơi Sâu Thẳm Nỗi Đau 
Thanh Ngọc

Em giấu từng nỗi đau vào tận đáy tim
Em giấu từng giọt nước mắt sâu trong lòng
Và cố gắng, cố gắng mỉm cười
Để che đi những tổn thương và sự cô đơn

Em giấu mình giữa căn phòng và bóng đêm
Để nhớ về hạnh phúc những khi bên anh
Để không ai hay biết được rằng
Đằng sau những sự kiêu hãnh kia
Là yếu đuối với những đợi chờ và những ngày nhớ anh

Vì sao em đã cố níu chặt tay anh
Mà không thể giữ anh được
Để cho cơn mưa kéo đến và xóa hết tình yêu của những ngày xưa
Vì sao em đã cố nén chặt cơn đau
Mà tim em cứ đau thêm
Em còn gì ngoài nỗi đau trong tâm hồn

Vì sao em không thể khóc thật to lên
Rồi mai đây sẽ quên đi
Người đã cho em lí trí để biết hết
Tại sao và bởi vì sao
Bàn chân em đã cố bước về nhanh hơn
Mà không đi hết con đường
Con đường nào có thể cho em yên bình

Gió bấc buốt giá hay là đôi vai đang run
Em nhớ anh hơn tất cả những ngày ta đã có nhau trong đời
Chẳng thể giữ mãi được nụ cười trên đôi môi đã héo khô
Khi em đang ở một nơi chỉ mình em
Có phải nếu khóc trong màn mưa sẽ nhẹ lòng
Em sẽ vơi đi nỗi nhớ nhung về anh trong giấc mơ
Có phải nước mắt rơi thật nhiều rồi một ngày
Em sẽ quên anh như quên một tình yêu em đã luôn mong chờ

CÁC BÀI VIẾT CÙNG CHỦ ĐỀ
NHẬN XÉT CỦA BẠN VỀ BÀI VIẾT
Comments
0 Comments

Không có nhận xét nào:

Lời thưa... Đóng lại Cảm ơn bạn đã đọc bài viết:
- Có ý kiến gì xin để lại lời bình chia sẻ.
- Viết bằng tiếng Việt có dấu để dễ đọc hơn.
- Nếu không đăng nhập blog, vui lòng ghi tên thật để tiện trao đổi.
Xin chào và chúc sức khỏe!

Feeds

Bài viết Nhận xét Online

Bạn ơi, cùng thở với tôi nhé...

Bài viết mới nhất

Bài viết ngẫu nhiên

Bình luận mới nhất