Bất chợt một cơn mưa...

Đang chập chờn cùng giấc mộng ban trưa, mưa ầm trời ầm đất làm tỉnh cả nỗi nhớ. Nằm nhìn mưa rơi bên hiên, nằm nghe tim đập dịu hiền, nằm quan sát trăm mối ngổn ngang, nằm ru từng cơn mộng mị...


Sẽ có người nào đó cùng nhìn mưa với ta, họ sẽ nhớ những lời dịu dàng tha thiết... "Anh yêu em nhiều không?"... "Hãy nhìn xem, anh yêu em nhiều hơn cả những giọt nước mưa đang rơi xuống"... Ta sẽ cố nhớ xa hơn một tẹo, nhớ những tháng ngày rong chơi, chỉ chờ mưa xuống là la lên sảng khoái: "mưa rồi, tắm mưa thôi"... Đằng sau tiếng la đó là đống quần áo ngổn ngang trên nền nhà, đây chiếc áo thun, kia chiếc quần dài... 

Sẽ có người nào đó cùng nhìn mưa với ta, họ sẽ nhớ sự gặp gỡ kỳ ngộ hôm nào... Chiếc dù nhỏ chẳng đủ che vội cho hai người, dìu nhau đi trong mưa, hai bàn tay tìm nhau trong giá rét... "Em có nhớ anh không?"... "Không, ai mà thèm nhớ anh chứ, anh đáng ghét lắm"... Tiếng cười khúc khích đưa họ gần nhau trong màn mưa đêm lạnh giá.... Ta sẽ cố nhớ xa hơn một tẹo, nhớ những tháng ngày nằm vắt vẻo trong căn nhà quê, trời mưa như trút, chẳng thể đi sang nhà bạn chơi, anh em lại quây quần đánh bài quẹt nhọ nhồi, tiếng cười trẻ nhỏ làm sáng bừng căn nhà mái tranh hoang sơ...


Mưa đấy, những hạt mưa từ trời cao rơi xuống, không tự nhiên nhưng cũng đủ vô tình... Chúng cuốn đi bụi bặm, rác rến nhưng chúng cũng cuốn đi cả những kỷ niệm, dĩ vãng và thời gian... Chúng cuốn đi tiết trời nóng nực ngày hè nhưng chúng cũng cuốn đi cả những ký ức, hoài niệm và sự tương duyên...

Mưa kìa, những hạt mưa ban đầu phần phật đổ xuống như chẳng bao giờ được mưa, như nước chẳng bao giờ là hết... Ngày vẫn trôi như dòng sông cuồn cuộn, nỗi nhớ vẫn trôi như chẳng bao giờ biết thế nào là đủ... Nằm thêm chút nữa đi, mưa sẽ tạnh dần, những hạt nước bắt đầu nghiêng nghiêng theo chiều gió, chúng long lanh đọng lại nơi chiếc lá trĩu cành... Thời gian vẫn trôi như tử sinh vẫn hằng thường chờ đợi, duyên nợ vẫn trôi như hạt nước sau mưa vẫn đợi chờ cầu vồng toả sắc...


Sau cơn mưa, ai trong chúng ta cũng sẽ nhìn thấy trời lại sáng... Nhiều người sẽ lại đổ ra đường, lấp đầy những con phố, tìm kiếm những cơ hội và nợ duyên. Sẽ lại tái lập những câu nói dịu dàng tha thiết, những gặp gỡ tương phùng, những tiếng nói cười rạng rỡ thanh tân... Ta vẫn nằm đấy, nằm nhìn mưa tạnh, nằm nhìn dòng xe cộ tấp nập lại qua, nằm nhìn những chiếc dù xếp vội và nằm nhìn cả nỗi nhớ của chính ta vẫn còn đang âm ỉ chờ đợi một cơn mưa khác sẽ về...

(31/5/13)

CÁC BÀI VIẾT CÙNG CHỦ ĐỀ
NHẬN XÉT CỦA BẠN VỀ BÀI VIẾT
Comments
4 Comments

4 nhận xét:

Lời thưa... Đóng lại Cảm ơn bạn đã đọc bài viết:
- Có ý kiến gì xin để lại lời bình chia sẻ.
- Viết bằng tiếng Việt có dấu để dễ đọc hơn.
- Nếu không đăng nhập blog, vui lòng ghi tên thật để tiện trao đổi.
Xin chào và chúc sức khỏe!

Feeds

Bài viết Nhận xét Online

Bạn ơi, cùng thở với tôi nhé...

Bài viết mới nhất

Bài viết ngẫu nhiên

Bình luận mới nhất