Chiều Sài Gòn trời mưa dịu mát
Lối thong dong những bước nhẹ nhàng
Nghe trong gió một cánh hoa rơi nhẹ
Rải dọc đường một áng mang mang
Tay cúi nhặt cành hoa sứ trắng
Môi hôn lên giọt mưa đọng sau mùa
Miệng mỉm cười theo chùm hoa hàm tiếu
Thoáng rung rinh chút an lạc đủ đầy
Tìm Cực lạc đâu xa khi mỗi bước chân là muôn hoa chào đón?
Tìm bình yên đâu xa khi quanh ta vạn vật đang tươi mới sức xuân?
Tìm hạnh phúc đâu xa khi trong ta là sự nhàn du giữa náo động?
Tìm niềm vui đâu xa khi Phật vốn là ta chưa từng khác?
Nghe hơi ủy mị
Trả lờiXóa:p
Xóahoa đẹp nhé (f)
Trả lờiXóa:p
Xóa