Suối nguồn (Ayn Rand)

$pageIn

Trên tay tớ lúc này là quyển tiểu thuyết nặng đến vỡ đầu... Nặng cả về trọng lượng lẫn nội dung truyền tải... Hôm nay tớ muốn giới thiệu đến các bạn bộ tiểu thuyết được độc giả Modern Library bình chọn là "một trong hai tác phẩm đứng đầu bảng xếp hạng những tiểu thuyết hay nhất thế kỷ 20": Suối nguồn của nhà văn nữ Ayn Rand

Theo bản tiểu sử ngắn gọn giới thiệu tại bìa sau quyển sách, ta được biết Ayn Rand sinh năm 1905 và mất năm 1982. Bà là nhà văn, nhà triết học người Mỹ gốc Nga. Các tác phẩm đỉnh cao trong sự nghiệp sáng tác của bà có thể kể đến là: We are Living (1936); Anthem (1938); The Fountainhead (1943) và Atlas Shrugged (1957).

Suối nguồn (the fountainhead) được xuất bản năm 1943, đã bán được 6 triệu bản trong hơn 60 năm qua, được dịch ra nhiều thứ tiếng và trở thành một tiểu thuyết kinh điển cho những ai quan tâm đến một số chủ nghĩa hay hệ tư tưởng, không chỉ thời đương đại mà kể cả các chủ thuyết đã trở thành phương châm sống của biết bao thế hệ.

Tác phẩm có 4 phần, được lấy dựa theo tên 4 tuyến nhân vật, đồng thời cũng là 4 mẫu người chủ đạo đang phổ biến trong xã hội. Phần 1 kể về nhân vật có tên là Peter Keating - một mẫu người đầy nhạy bén và thức thời với thời cuộc. Phần 2 có tên là Ellsworth.M.Toohey - một nhân vật có tầm ảnh hưởng lớn đến quần chúng, là đại diện tiêu biểu cho một thời cách mạng máu lửa. Phần 3 có tên là Gail Wynand - một chủ khách sạn giàu có ở trung tâm Manhattan, một chủ bút tạp chí đầy uy quyền, một đại diện tiêu biểu - nói như lời tác giả khi mô tả nhân diện của ông - điêu tàn và quá hoàn hảo. Phần 4 và cũng là phần cuối là phần tập trung nói về nhân vật chính của tác phẩm - Howard Roark - một kiến trúc sư bị đuổi học giữa chừng, một nhân vật đầy sáng tạo và tin tưởng mãnh liệt vào tính cá nhân độc đáo mà anh tôn thờ, một nhân vật mà tác giả tiểu thuyết đã dày công xây dựng, đôi khi có chút thần tượng hóa, nhằm nói thay tiếng nói của bà về một trong những điểm cốt yếu nhất của chủ nghĩa cá nhân.

The Fountainhead được nhóm dịch giả: Vũ Lan Anh, Đặng Quang Hiếu, Vũ Quang Linh, Nguyễn Kim Ngọc và Trần Thị Hà Thủy dịch là Suối nguồn,  do nhà xuất bản Trẻ ấn hành vào năm 2011. Bản dịch dày đến 1174 trang. 

Ayn Rand trong Lời giới thiệu đã có vài lời kể về sự trưởng thành của tác phẩm như sau: "tôi không có ý nói rằng vào lúc tôi đang viết Suối nguồn, tôi đã biết cuốn sách sẽ còn được tái bản trong 25 năm tới... Tôi chỉ biết cuốn sách này phải sống. Và nó đã sống... Nhưng việc cách đây 25 năm, tôi biết cuốn sách phải sống - biết điều này ngay trong lúc bản thảo Suối nguồn bị mười hai nhà xuất bản tử chối, một số trong đó tuyên bố rằng nó quá 'triết lý', 'quá nhạy cảm' và sẽ không thể bán được vì không tồn tại độc giả cho nó - lại chính là phần đau lòng trong lịch sử cuốn sách..."

Khi có người hỏi về mục đích cho sự ra đời của Suối nguồn, bà đã trích lại một đoạn từ bài viết Mục đích văn chương để trả lời thay cho câu hỏi: " Động cơ và mục đích của tôi khi viết văn là khắc họa hình ảnh con người lý tưởng... Mục đích của tôi - mục đích cơ bản và rốt ráo nhất - là khắc họa chân dung Howard Roark như cái đích tự thân... Vì mục đích của tôi là khắc họa con người lý tưởng, tôi phải xác định và vẽ ra những hoàn cảnh để cho nhân vật sống, đồng thời là hoàn cảnh mà sự tồn tại của con người lý tưởng đó đòi hỏi..."... và... "chính với ý nghĩa này, với suy nghĩ này, tôi muốn nêu rõ tính chất của cuộc sống mà cuốn Suối nguồn đã khắc họa: đó là cuộc sống tôn vinh con người".

Kết thúc phần giới thiệu, bà mạnh mẽ bày tỏ quan điểm "tôi không quan tâm đến việc trong mỗi thế hệ người, sẽ chỉ có một số ít hiểu rõ và đạt được nhân dạng thật sự của con người; số còn lại sẽ phản bội nó. Chính số ít kia mới là những người xoay chuyển thế giới này và mang lại ý nghĩa cho cuộc sống - và chính số ít này mới là đối tượng tôi muốn hướng tới. Số còn lại - tôi không quan tâm. Họ không hề phản bội tôi hay cuốn sách này. Cái mà họ phản bội chính là linh hồn của họ".

Nếu các bạn quan tâm đến sự khác nhau giữa chủ nghĩa cá nhân với chủ nghĩa vị kỷ, giữa những hô hào mỹ miều của chủ nghĩa tập thể với bản chất thật của nó, giữa những luận điệu êm tai về vai trò của quần chúng với sự thật về vai trò của cá nhân... thì theo tớ nên tìm đọc tác phẩm này để có thêm một nguồn tư liệu tham khảo đầy trọng lượng. Đặc biệt nghiền ngẫm kỹ phần biện hộ của anh chàng kiến trúc sư Howard Roark trước Tòa để thấy rõ nét hơn tính tích cực và tiêu cực trong những quan niệm về chủ nghĩa cá nhân.

Xin trân trọng giới thiệu!
(13/1/13)
$pageOut $pageIn


Tái bút

Trích vài dòng trong lời bào chữa của Howard Roark trước tòa án tặng bà con đọc chơi nhé...

..."Hàng ngàn năm trước đây, có một người lần đầu tiên tìm được cách tạo ra lửa. Người đó có lẽ đã bị thiêu sống bằng chính ngọn lửa mà anh ta dạy những người anh em của mình cách thắp lên. Anh ta bị coi là một kẻ xấu vì đã có quan hệ với ma quỷ, thứ mà loài người luôn khiếp sợ. Nhưng từ đó trở đi, loài người có lửa để giữ ấm, để nấu nướng, để thắp sáng trong hang động. Anh ta đã để lại cho họ một món quà mà họ từng không hiểu và anh ta đã xua bóng tối ra khỏi trái đất này. Nhiều thế kỷ sau, có một người lần đầu tiên tạo ra cái bánh xe. Người đó có lẽ đã tan xác dưới những bánh xe mà anh ta dạy những người anh em của mình cách làm. Anh ta bị coi là một kẻ phạm tội vì đã mạo hiểm vào vùng đất cấm. Nhưng từ đó trở đi, loài người có thể đi tới mọi chân trời. Anh ta đã để lại cho họ một món quà mà họ đã không hiểu được và anh ta đã mở những con đường trên mặt đất".

..."Trong những thế kỷ qua, đã có những người đặt bước chân đầu tiên của họ trên những con đường mới; họ không được trang bị vũ khí gì ngoài tầm nhìn của riêng họ. Họ có mục đích khác nhau, nhưng tất cả đều có một số điều chung: bước chân của họ là bước chân đầu tiên, con đường của họ là con đường hoàn toàn mới, nhãn quan của họ không hề do vay mượn, và phản ứng mà họ nhận được luôn là sự căm ghét. Những nhà phát minh vĩ đại - những nhà tư tưởng, những nghệ sĩ, những nhà khoa học, những nhà sáng chế - đều phải đơn độc chống lại những người cùng thời với họ. Tất cả những ý tưởng mới và vĩ đại đều bị chống đối kịch liệt. Tất cả những phát minh mới và vĩ đại đều bị lên án. Động cơ máy đầu tiên bị coi là ngu xuẩn. Chiếc máy bay đầu tiên bị coi là không tưởng. Chiếc máy dệt đầu tiên đã bị coi là ác quỷ. Việc gây mê bị coi là tội lỗi. Nhưng những người đó, với tầm nhìn không vay mượn, vẫn tiếp tục tiến lên. Họ đã chiến đấu, họ đã đau khổ và họ đã phải trả giá. Nhưng họ đã chiến thắng".

... "Loài người đã được dạy dỗ rằng đức tính tốt đẹp nhất không phải là đạt được một cái gì đó mà là cho đi một cái gì đó. Nhưng một người không thể cho đi những gì mà anh ta không tạo ra. Đầu tiên phải có sáng tạo, sau đó mới là phân phối, nếu không thì chẳng có gì để phân phối cả. Phải có người sáng tạo trước khi có những người hưởng lợi từ sự sáng tạo. Thế mà chúng ta lại được dạy dỗ để ngưỡng mộ những kẻ sống thứ sinh - những kẻ phân phát những món quà mà họ không tạo ra; chúng ta được dạy để xếp họ lên trên những người đã sản sinh ra những món quà đó. Chúng ta ca ngợi công việc từ thiện. Nhưng chúng ta lại nhún vai coi khinh những nỗ lực để thành công".

... "Loài người đã được dạy dỗ rằng mối quan tâm đầu tiên của họ là giúp cho người khác bớt khổ đau. Nhưng khổ đau là một căn bệnh. Chỉ khi có người bị bệnh thì mới cần có người đến để giúp giảm bớt sự đau đớn. Còn nếu chúng ta biến việc giảm khổ đau thành phép thử lớn nhất của đức hạnh thì chúng ta đã biến khổ đau thành một thứ quan trọng nhất trong cuộc sống. Do vậy người ta sẽ mong muốn được nhìn thấy những người khác đau khổ - để người ta có thể trở thành người đức hạnh... Trong khi đó, người sáng tạo không quan tâm đến bệnh tật, họ quan tâm đến cuộc sống. Nhưng công việc của người sáng tạo lại giúp loại bỏ hết bệnh này đến bệnh khác, cả bệnh tật của thể xác lẫn bệnh tật của tâm hồn"...
$pageOut $pageIn
CÁC BÀI VIẾT CÙNG CHỦ ĐỀ
NHẬN XÉT CỦA BẠN VỀ BÀI VIẾT
Comments
14 Comments

14 nhận xét:

  1. Nhà có quyển này nhưng đọc mãi mà ko hiểu. :)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đọc nó nhớ đừng ngủ gật nhé, vỡ đầu đấy:)

      Xóa
    2. Định rủa Nắng à? Vào gg+ hỏi cái.

      Xóa
    3. Thật mà, ông bị quyển sách đập vào đầu mấy lần:)

      Xóa
    4. Thế ông có đi viện ko? :)

      Xóa
    5. May là đầu của ông cứng hơn nó:)

      Xóa
  2. chào chủ nhật với truyện hay:1) :1) :1) :1) :1) :1) :5) :5) :5) :5)

    Trả lờiXóa
  3. Tác giả có điểm gần chung chung với mềnh :1) :1) :1) :1)

    Trả lờiXóa
  4. Tuần này tiết canh đọc báo cuối tuần chết rùi hữ bạn trẻ

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Lâu lâu mới phọt ra thì mới hấp dẫn. Đến hẹn lại lên... chán roài:4)

      Xóa
  5. Thực thì tớ thích ông chủ tòa báo Gail Wynand. Rất thích!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hehe... Chắc tìm thấy điều gì tương hợp chăng? :>)

      Xóa
Lời thưa... Đóng lại Cảm ơn bạn đã đọc bài viết:
- Có ý kiến gì xin để lại lời bình chia sẻ.
- Viết bằng tiếng Việt có dấu để dễ đọc hơn.
- Nếu không đăng nhập blog, vui lòng ghi tên thật để tiện trao đổi.
Xin chào và chúc sức khỏe!

Feeds

Bài viết Nhận xét Online

Bạn ơi, cùng thở với tôi nhé...

Bài viết mới nhất

Bài viết ngẫu nhiên

Bình luận mới nhất