Đêm lặng



Có những nỗi buồn thổn thức cả trong giấc mơ
Có những ưu tư bơ vơ cả trong khi ngủ

Sai lầm luôn luôn là khuôn mặt cũ

Nhưng khoác trên mình một bộ mặt mới tinh

Càng cố gắng đấu tranh càng khiến ta thất bại

Càng chấp nhận buông xuôi càng đẩy ta sụp hố

Đời người là một bản trường ca đau khổ

Thắng cũng khổ đau mà bại cũng khổ đau

Sinh ra làm người đã mang trong mình bản năng ca sỹ

Hát khúc đoạn trường với đủ cung bậc xàng xê
.....
Cười trong nước mắt là nụ cười thật nhất
Gặp trong biệt ly là sự gặp gỡ nguyên màu

Cô đơn giữa đám đông là cô đơn tráng lệ

Xa xăm vô hướng mới là cái nhìn thẳng ngay

Sẽ có người bảo ta đang gieo hạt bi thương

Nhưng sự thật trong đất tâm đã chứa mầm bi đát

Nói lên sự thê lương chẳng phải vì thôi yêu cuộc sống

Mà bởi vì quá yêu nên ngại ngôn từ tâng bốc nỉ non

Nhìn thẳng vào cuộc đời mới hay ta đang cần ói mửa

Chẳng thể tiêu dung thì sẵn trả lại dư thừa

Nôn một lần và sẽ nôn thêm nhiều lần như thế

Cho đến ngày sạch bụng thì tự khắc khỏe ra

.....
(20/9/12)

Nửa đêm chợt tỉnh
Thức dậy pha trà
Ngắm thấy cành hoa
Tỏa hương lặng lẽ
Bất giác mỉm cười
......
Đơn giản thế thôi!!
CÁC BÀI VIẾT CÙNG CHỦ ĐỀ
NHẬN XÉT CỦA BẠN VỀ BÀI VIẾT
Comments
0 Comments

Không có nhận xét nào:

Lời thưa... Đóng lại Cảm ơn bạn đã đọc bài viết:
- Có ý kiến gì xin để lại lời bình chia sẻ.
- Viết bằng tiếng Việt có dấu để dễ đọc hơn.
- Nếu không đăng nhập blog, vui lòng ghi tên thật để tiện trao đổi.
Xin chào và chúc sức khỏe!

Feeds

Bài viết Nhận xét Online

Bạn ơi, cùng thở với tôi nhé...

Bài viết mới nhất

Bài viết ngẫu nhiên

Bình luận mới nhất