Nhớ trưa...


Trưa hè nằm võng dây dưa
Nụ hoa hồng nhạt đung đưa tự tình
Gió trôi chuông động phong linh
Âm ba thánh thót phiêu linh phương nào

Miền xa người có nôn nao
Ta đang nhớ đó có chào đón chăng
Mong rằng một chút dùng dằng
Thêm câu quyến luyến cho mang mang tình

Cúi nhìn điện thoại lặng thinh
Mỉm cười người đã hiểu mình hơn xưa
Ờ thì chút lặng không thừa
Lặng thì vẫn lặng vẫn vừa bên nhau

Nắng trưa đổ bóng hàng cau
Cho trầu leo đậu đỏ môi duyên đầu
Cho cô thiếu nữ đêm thâu
Nhớ chàng tài tử má hây ngượng ngùng
(29/4/13)


CÁC BÀI VIẾT CÙNG CHỦ ĐỀ
NHẬN XÉT CỦA BẠN VỀ BÀI VIẾT
Comments
4 Comments

4 nhận xét:

  1. nhớ em bé đẹp quá ko ngủ trưa được :)

    Trả lờiXóa
  2. *Cúi nhìn điện thoại lặng thinh* ý là k ai gọi điện cho ba ấy à? :d

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chỉ có cô giáo dạy sử mới có cách giảng văn hay như thế.. :-)

      Xóa
Lời thưa... Đóng lại Cảm ơn bạn đã đọc bài viết:
- Có ý kiến gì xin để lại lời bình chia sẻ.
- Viết bằng tiếng Việt có dấu để dễ đọc hơn.
- Nếu không đăng nhập blog, vui lòng ghi tên thật để tiện trao đổi.
Xin chào và chúc sức khỏe!

Feeds

Bài viết Nhận xét Online

Bạn ơi, cùng thở với tôi nhé...

Bài viết mới nhất

Bài viết ngẫu nhiên

Bình luận mới nhất